Câu chuyện thành công
Nghệ nhân Hương trà: Nâng cấp vị cũ để ‘gây mùi nhớ’

Thật bất ngờ với hương vị của loại trà túi lọc này. Lâu nay, những loại trà thượng phẩm đều chỉ phát triển sản phẩm trà sấy và lên men, còn trà túi lọc chịu định kiến là trà “fast food”, trà hương liệu. Thì ra, trà túi lọc vẫn có thể cho loại trà có phẩm cấp như thế…
Nghệ nhân trà ướp hoa cổ truyền Hương trà: Hầu hết các loại trà truyền thống đều có thể làm trà túi lọc mà vẫn giữ trọn vẹn được hương sắc của trà. Điều quan trọng là trà được làm từ nguồn nguyên liệu sạch, chọn loại trà thượng phẩm chứ không phải làm từ loại trà vụn hoặc trà hương liệu. Chẳng hạn như trà ướp hoa cổ truyền, nguyên liệu đều được lựa chọn từ vùng trồng sạch, chất lượng trà và hoa tốt thì sẽ cho ra loại trà thơm ngon. Còn túi lọc chỉ là cách thức sử dụng thuận tiện hơn, chứ không làm mất đi hương sắc vốn có của trà.
Trà ướp hoa là loại trà truyền thống nhiều người làm, nguồn nguyên liệu dễ tìm, thế nhưng lại không được dùng rộng rãi như các dòng trà du nhập từ nước ngoài, tại sao vậy?
Người làm nghề trà ướp hoa thường là “cha truyền con nối” với những bí quyết gia truyền. Họ đã có thương hiệu cá nhân và thường bằng lòng với thị phần đang có chứ không dễ thay đổi tư duy sản xuất. Chính vì vậy, trà ướp hoa cổ truyền vẫn có thể tồn tại trong thị trường sôi động. Tuy nhiên, trà ướp hoa với phương thức sản xuất nhỏ lẻ, manh mún thì khó mà cạnh tranh thị phần với các loại trà ngoại nhập.
Một nguyên nhân nữa là do sự hạn chế về nguồn nguyên liệu. Cả trà và hoa đều được trồng trải dài trên khắp cả nước, nhưng lại không có sẵn nguồn nguyên liệu sạch, được trồng theo phương pháp canh tác hữu cơ. Vì vậy, muốn sản xuất trà ướp hoa số lượng lớn không dễ.
Trong rất nhiều loài hoa dùng để ướp trà thì ngâu và sen có nhiều dược tính hữu ích cho sức khỏe nhất. Hai loài hoa này thường được chăm sóc hữu cơ, không cần đến sự can thiệp của các loại thuốc hóa học. Vì vậy, hai dòng hoa này là nguồn nguyên liệu phù hợp để làm trà ướp hoa phục vụ rộng rãi cho thị trường nội địa và đưa ra thị trường quốc tế.
Có quan điểm cho rằng nghệ nhân trà ướp hoa khá bảo thủ, họ không dễ mở lòng để thay đổi phương thức sản xuất hay hợp tác với những người khác. Điều này có đúng không?
Người làm trà ướp hoa bao năm lưu giữ những bí quyết gia truyền đáng quý. Họ xem đó như là yếu tố sống còn của doanh nghiệp gia đình mình, nên muốn bảo vệ nó là điều tất nhiên. Tuy nhiên, nếu họ không thay đổi tư duy, sớm muộn gì cũng bị mai một. Thời nay, người ta không chỉ cần trà thượng hạng làm thủ công, mà còn cần mẫu mã bắt mắt, cách tiếp thị hấp dẫn và sự tiện dụng.
Trà ướp hoa, qua bàn tay của người nghệ nhân đã trở thành một món quà mang tính duy mỹ. Trà đóng gói cả năm mà nước pha ra vẫn xanh trong. Ta không nhìn thấy cánh hoa nào mà sao khi uống vẫn nghe hương hoa, ban đầu thì nghe thoang thoảng, về sau thì hương nồng nàn. Đâu đó còn phảng phất hương vị của các loại dược liệu trong thuốc Bắc.
Uống ly trà đượm hương hoa kích thích mọi giác quan của người thưởng thức, kích thích cả trí tưởng tượng của ta về một miền ký ức hay một không gian quen thuộc nào đó… Qua nhiều lần pha, hương sắc của trà có thể giảm bớt, nhưng cảm xúc của người thưởng trà lại ngày càng tăng lên. Càng uống càng thấy say, càng uống càng thấy đã! Những “hương xưa vị cũ” đó, trà Việt cần thừa hưởng và phát huy, nhưng cũng cần có những thay đổi linh hoạt, để phù hợp với nhu cầu thị trường hiện đại.
Xưa nay, người ta chưa từng nghĩ đến việc thưởng thức trà phẩm cấp dưới dạng túi lọc. Định kiến này e là khó thay đổi, chị có nghĩ vậy không?
“Đường đi khó không phải vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi e sông”. Khó hay dễ đều tùy thuộc vào sự quyết tâm và lòng kiên nhẫn của chúng ta. Tôi đã từng biết đến định kiến về trà túi lọc như bạn nói, nhưng không e ngại nó, bởi khi thưởng thức một túi trà có hương trà thuần khiết thì người ta sẽ nhận thấy được sự khác biệt, không cần chúng ta phải giải thích quá nhiều. Vấn đề là những người có cơ duyên đến với trà thì cần phải tránh đi theo lối mòn tư duy. Mỗi người sẵn sàng dám lội ngược dòng để làm cho đúng, thì nhiều người sẽ tạo được “triều cường”, tôi tin như vậy.
Có thể nói, trà gắn liền với đạo và đời. Bởi vì mỗi tách trà gắn với những mối tương giao trong cuộc sống, từ tình bạn, tình đồng chí, đồng đội đến tình yêu đôi lứa. Mọi tình cảm đều phải trải qua những khởi thủy sơ khai, thân thiết rồi tri kỷ, càng về sau mối quan hệ càng thấm đượm nghĩa tình như tách trà càng về sau càng khiến người uống thêm thăng hoa.
Trà Việt toát nên tư tưởng tinh thần nghĩa tình của người Việt. Trà ướp hoa càng mang đậm giá trị văn hóa Việt Nam. Nếu chỉ “lăng-xê” nó như nghệ thuật biểu diễn ở các hội chợ, triển lãm, thì chỉ có thể khiến người xem trầm trồ trong phút chốc chứ không tạo hiệu ứng lâu dài. Chỉ khi biến nó thành một loại trà có phẩm cấp, đưa vào công nghệ túi lọc, để vừa thuận tiện vừa đảm bảo chất lượng cho ấm trà, thì đó mới là cách để trà Việt Nam chu du khắp thế giới.
Giới trẻ ngày nay đang sống trong thời đại công nghiệp, đâu thể có thời gian “rằng – thì – là – mà” bên những ấm trà. Ngay cả những người lứa tuổi trung niên thích uống trà cũng không có đủ thời gian để ngồi gật gù bên ấm trà. Vậy thì chúng ta cần có loại trà túi lọc đủ phẩm cấp, để những người “sống nhanh” vẫn được thụ hưởng giá trị trà cổ truyền. Đấy là sự thức thời trong nghề, cũng là cách để trà ướp hoa dễ tiếp cận đến thị trường.
Tôi đồng ý là cách thức trà Việt tiếp cận với thế giới phải thay đổi. Nhưng chúng ta cũng cần phải nhìn về chất lượng trà đầu tiên. Khi xu hướng của thế giới quay trở về giá trị gốc, chú trọng sự thanh sạch tự nhiên, thì trà thủ công càng cần những chứng nhận nguồn gốc hữu cơ, organic…
Đúng vậy. Muốn có trà sạch thì phải có vùng trồng sạch và chế độ chăm sóc hữu cơ. Muốn như vậy, cần phải có sự bắt tay giữa người sản xuất với người trồng chè. Tất nhiên không thể thiếu sự tham gia của những người làm chuyên môn, là người đã trải qua thăng trầm sóng gió mà vẫn duy trì được tình yêu với nghề, dòng sản phẩm mang bản sắc văn hóa dân tộc.
Một thực tế là Trung Quốc mua trà sao khô của chúng ta với giá trên dưới 100 ngàn/kg. Sau đó, họ chế biến và bán với giá cao hơn gấp mười lần. Vô hình trung, nông dân của mình quanh năm “cổ cày vai bừa”, làm giàu cho họ. Tệ hơn nữa, chúng ta lại đang làm hỏng giá trị gốc của trà, huỷ hoại môi trường đất vì lạm dụng phân bón hóa học, thuốc bảo vệ thực vật.
Đất mẹ bao dung, luôn sẵn lòng cung cấp dưỡng chất để nuôi nhiều cây trái. Thế nhưng, bao năm qua, thứ chúng ta trả lại cho đất mẹ chỉ là tình trạng hoang hóa, tận diệt. Mà việc cải tạo thì rất vất vả, tốn kém và mất rất nhiều thời gian. Vì vậy, ngay từ lúc này, chúng ta hãy biết gìn giữ và nhân rộng những vùng đất còn sạch.
Cả thế giới đã biết đến trà đen, bạch trà, hồng trà của Trung Quốc, Đài Loan, chúng ta cố làm những sản phẩm giống như vậy thì khác gì là “hát thuê” cho họ. Thay vì như thế, mình học theo ông cha ta ngày xưa, “nhất nghệ tinh nhất thân vinh”, làm cái mình có thể làm tốt nhất. Trà Shan tuyết Việt Nam đã có tiếng lâu nay. Chúng ta phải gìn giữ và phát triển nguồn tài nguyên này. Theo đó, chúng ta vẫn khai thác trà đinh, trà nõn để làm trà thượng phẩm và tận dụng nguồn nguyên liệu thanh sạch, ngọt lành để làm nguyên liệu gốc sản xuất ra trà túi lọc chất lượng cao, trong đó có trà ướp sen và ướp hoa ngâu.
Vùng chè sạch đủ phẩm cấp đã có sẵn. Cả thế giới đang dùng trà, phương Đông đẩy mạnh văn hóa trà, phương Tây thì duy trì các thói quen uống trà đã tách các hoạt chất không tốt cho sức khỏe. Đây là cơ hội cho trà ướp hoa cổ truyền Việt Nam. Có tận dụng được cơ hội này hay không, cần phải hỏi xem chúng ta đã sẵn sàng cùng nhau trên con thuyền để ra biển lớn chưa?
Trong hành trình đưa trà Việt ra biển lớn, hẳn phải có sự tham gia của các cơ quan chức năng?
Đúng vậy. Lâu nay, Đảng và Nhà nước ta luôn chú trọng hỗ trợ phát triển nông nghiệp, nông thôn. Nhờ đó mà nền nông nghiệp nước nhà được hỗ trợ, tiếp sức cả về nguồn lực nhân sự, kỹ thuật lẫn tài chính. Nhưng những vấn đề tồn đọng từ nhiều thế hệ không thể tháo gỡ và khắc phục được nếu không có sự liên kết, phối hợp linh hoạt, đặt lợi ích vĩ mô đan xen với lợi ích vi mô. Mỗi sự thay da đổi thịt và đi lên của hộ nông dân, của khu vực, vùng miền đều góp phần làm lớn mạnh nền kinh tế nông nghiệp.
Đơn cử như trà Nghệ An, nếu được sự quan tâm của các cơ quan sẽ trở thành một sản phẩm có giá trị xuất khẩu lớn. Xứ Nghệ ngoài đất khô cằn, trời cũng không kém khắc nghiệt. Thời tiết, thiên nhiên càng khốc liệt, thì cây chè Nghệ An càng đậm đà, càng xanh, càng thơm ngon. Vì vậy, nhiều xã huyện ở Nghệ An đã có những vùng chè xanh bạt ngàn. Từ các loại chè truyền thống cho đến chè mới xây dựng thương hiệu, từ trà mạn đến trà shan tuyết… đều hấp dẫn người yêu thích thưởng trà.
Đặc biệt là rừng chè shan tuyết đã trở thành cây trồng chủ lực và là cây xóa đói giảm nghèo cho hàng trăm đồng bào dân tộc Mông ở huyện miền núi biên giới Nghệ An. Chè shan tuyết ở Kỳ Sơn được trồng ở độ cao trên 2.000m so với mặt biển, nơi mây mù phủ quanh năm nên đặc biệt thơm ngon. Tôi đã đến đây và cảm thấy bất ngờ với hương sắc của loại chè này. Bao năm qua, người dân cả nước và thế giới biết chè Lâm Đồng, Hà Giang, Thái Nguyên, Tuyên Quang, tôi kỳ vọng chè shan tuyết xứ Nghệ sẽ được xướng tên bảng những loại chè trứ danh của Việt Nam không xa.
Trở lại vai trò của các cơ quan chủ quản đối với hành trình tương lai của trà Việt, những người làm trà như tôi luôn cảm kích sự chung tay của các cơ quan chức năng trong thời gian qua. Đã có rất nhiều cuộc tọa đàm, kết nối giao thương, bắc nhịp cầu để đơn vị phân phối và nhà sản xuất gặp gỡ và tìm kiếm đối tác phù hợp. Các hội chợ triển lãm quy mô khu vực và thế giới, sự ứng dụng khoa học tiến bộ trong truyền thông sẽ chắp cánh và san sẻ bớt gánh nặng, áp lực cho người làm nông trong việc quảng bá sản phẩm. Nhưng tôi vẫn kỳ vọng hơn nữa sự phối hợp giữa nhà nước và nhân dân, giữa các cơ quan chủ quản với nhà sản xuất để phát huy hết sức mạnh vốn có của nông nghiệp. Nếu tận dụng phát huy đúng sứ mệnh, tiềm năng, nông nghiệp sẽ là mũi nhọn để phát triển đất nước. Theo đó, trà Việt Nam sẽ không quanh quẩn ở sân nhà và không bị phụ thuộc, chi phối của người bạn láng giềng Trung Quốc.
Có thể nói, mục tiêu lớn nhất của chúng ta lúc này là tạo ra được vùng trà đạt tiêu chuẩn khu vực và quốc tế, đồng thời đảm bảo quy trình sạch từ người trồng, đến người sản xuất và người tiêu dùng. Trước khi đưa trà Việt bước ra biển lớn, thì cần có sự chuẩn bị chỉn chu từ suy nghĩ đến hành động, nhằm tạo ra được sản phẩm giá trị cao. Từ đó chúng ta sẽ có cơ hội lựa chọn nhà phân phối và đối tác phù hợp. Đó cũng là cách để có thể tạo ra kinh tế thực và bền vững cho người trồng trà Việt Nam.
Cảm ơn chị về những chia sẻ thú vị.
Có thể bạn quan tâm
-
Trải nghiệm khách hàng tốt: Yếu tố sống còn của các doanh nghiệp!
-
Doanh nhân viết sách: Sự chân thực luôn thu hút người đọc
-
TP.HCM cắt giảm 30% thủ tục kinh doanh
-
Cần xem con tôm như sản phẩm chiến lược quốc gia
-
Tôm Việt: Nỗi đau có thương hiệu, nhưng không có quy hoạch, tiêu chuẩn
-
Thế giới đã phẳng, không còn cách biệt với trẻ em nông thôn
Câu chuyện thành công
Trải nghiệm khách hàng tốt: Yếu tố sống còn của các doanh nghiệp!

Trong một thị trường ngày càng cạnh tranh khốc liệt, nơi mọi doanh nghiệp (DN) đều có thể tạo ra những sản phẩm hoặc dịch vụ tương đồng, điều tạo nên sự khác biệt không còn nằm ở “cái gì”, mà ở “cách mà khách hàng được trải nghiệm điều đó”.
Trải nghiệm khách hàng (Customer Experience – CX) đang trở thành yếu tố sống còn trong chiến lược phát triển của các thương hiệu dẫn đầu.
Thông điệp trên được ThS. David Tan Nguyen – Chủ tịch Công ty Tư vấn và Đầu tư BrainGroup (BrainGroup) chia sẻ cùng Top 20 thí sinh vào vòng chung kết Giải thưởng Tài năng Lương Văn Can sáng 29/3.
CX tốt tạo nên sự khác biệt bền vững
Theo Chủ tịch BrainGroup, trong thời đại mà khách hàng có quá nhiều lựa chọn, chiến thắng không thuộc về DN có sản phẩm rẻ nhất hay nổi tiếng nhất, mà thuộc về DN mang lại cảm xúc tốt nhất cho người tiêu dùng.
CX không phải là “dịch vụ hậu mãi” hay chỉ thuộc về bộ phận chăm sóc khách hàng mà là toàn bộ hành trình khách hàng trải qua khi tiếp xúc với thương hiệu, từ lúc họ bắt đầu biết đến, tìm hiểu, tương tác, sử dụng cho đến sau khi hoàn tất giao dịch. Mỗi điểm chạm, dù nhỏ nhất, đều ảnh hưởng đến cảm nhận và sự trung thành của khách hàng.
“Một sản phẩm tốt là điều kiện cần, nhưng khách hàng ngày nay kỳ vọng nhiều hơn: Họ muốn được thấu hiểu, được chăm sóc chủ động, được phản hồi nhanh chóng và có cảm xúc tích cực xuyên suốt quá trình tương tác. DN nào làm được điều đó sẽ không chỉ bán hàng thành công, mà còn xây dựng được một cộng đồng khách hàng trung thành”, ThS. David Tan Nguyen nói.
Sản phẩm tốt có thể là một lợi thế cạnh tranh, nhưng CX tốt mới là yếu tố tạo nên sự khác biệt bền vững. Theo ông David Tan Nguyen, sự khác biệt giữa hai khái niệm này nằm ở cách chúng tác động đến khách hàng. Nếu một sản phẩm tốt tập trung vào chất lượng hữu hình như độ bền, hiệu suất hay thiết kế, thì CX lại hướng đến cảm xúc và mức độ hài lòng của người tiêu dùng.
Sản phẩm tốt mang lại giá trị hữu hình và ngắn hạn – một chiếc điện thoại có cấu hình mạnh, một chiếc ô tô có động cơ bền bỉ hay một bộ trang phục có chất liệu cao cấp. Trong khi đó, CX tốt lại tạo ra giá trị dài hạn, xây dựng lòng trung thành và niềm tin của khách hàng đối với thương hiệu. Một sản phẩm có thể xuất sắc về mặt kỹ thuật, nhưng nếu khách hàng không cảm thấy được quan tâm, họ có thể dễ dàng chuyển sang lựa chọn khác.
Một điểm khác biệt quan trọng nữa là hành trình khách hàng. Nếu sản phẩm tốt chỉ đóng vai trò là một điểm chạm trong hành trình, từ lúc mua hàng đến khi sử dụng, thì CX tốt bao quát toàn bộ quá trình. Nó đảm bảo khách hàng được đáp ứng kỳ vọng ở nhiều điểm chạm, từ khâu tư vấn, mua hàng đến dịch vụ hậu mãi. Chính sự liền mạch và chu đáo này tạo ra sự kết nối sâu sắc hơn giữa khách hàng và DN.
Tác động lan tỏa của hai yếu tố này cũng rất khác nhau. Một sản phẩm tốt có thể khiến khách hàng hài lòng nhưng ít tạo ra sự kết nối. Ngược lại, CX tốt không chỉ ảnh hưởng đến cảm nhận cá nhân mà còn lan tỏa rộng rãi trong cộng đồng và mạng xã hội. Những câu chuyện về một thương hiệu tận tâm, dịch vụ khách hàng chu đáo hay một trải nghiệm mua sắm đáng nhớ có thể trở thành lợi thế cạnh tranh mạnh mẽ mà không sản phẩm nào có thể thay thế.
“Nếu sản phẩm là nền tảng, thì CX là yếu tố tạo nên thương hiệu. Một DN có thể có nhiều sản phẩm xuất sắc, nhưng chính cách họ đối xử với khách hàng mới là điều khiến thương hiệu được ghi nhớ và yêu thích lâu dài”, Chủ tịch BrainGroup khẳng định.
DN nào biết coi trọng CX ngay từ hôm nay, DN đó đang xây dựng một “vòng tròn trung thành” bền vững. Bởi khi khách hàng hài lòng, họ không chỉ quay lại, mà còn trở thành người giới thiệu, người bảo vệ thương hiệu, một “đội ngũ marketing vô hình” mà không cần chi phí quảng cáo.
ThS. David Tan Nguyen
5 nguyên tắc cốt lõi giúp DN nâng cao CX
Theo ThS. David Tan Nguyen, việc xây dựng một hệ thống trải nghiệm khách hàng xuất sắc không thể đến từ vài hành động đơn lẻ, mà đòi hỏi một chiến lược bài bản, toàn diện và nhất quán từ trên xuống dưới. Dưới đây là 5 nguyên tắc cốt lõi giúp DN từng bước nâng cao CX:
Thứ nhất, cần đặt khách hàng làm trung tâm trong mọi quyết định và vận hành. DN nên luôn tự hỏi: “Liệu điều này có mang lại giá trị thật sự cho khách hàng không?” trước khi triển khai bất kỳ chính sách, sản phẩm hay thay đổi nào.
Thứ hai, hãy vẽ rõ hành trình khách hàng từ lúc họ biết đến DN cho đến khi rời đi (hoặc giới thiệu người khác đến). Ở mỗi điểm chạm: Từ website, nhân viên bán hàng, call center, cho đến sản phẩm hay hóa đơn thanh toán… đều là cơ hội để mang lại cảm xúc tích cực, hoặc để mất khách hàng mãi mãi.
Thứ ba, cá nhân hóa trải nghiệm là xu hướng tất yếu. Không thể áp dụng chung một kịch bản chăm sóc cho mọi khách hàng. Công nghệ như CRM, AI, hệ thống phân tích dữ liệu hành vi… sẽ giúp DN hiểu sâu và phục vụ đúng nhu cầu từng người.
Thứ tư, trải nghiệm khách hàng không thể thành công nếu đội ngũ không cùng nhịp đập. Từ lãnh đạo đến nhân viên vận hành đều cần thấm nhuần văn hóa “lấy khách hàng làm trung tâm”. Cần đào tạo thường xuyên về kỹ năng lắng nghe, xử lý tình huống, phản hồi tích cực và làm việc vượt mong đợi.
Cuối cùng, theo Chủ tịch BrainGroup, đừng quên đo lường và cải tiến liên tục. Hãy sử dụng các chỉ số như NPS, CSAT, CES để nắm bắt cảm xúc khách hàng theo thời gian thực. Từ dữ liệu đó, doanh nghiệp sẽ biết được điểm mạnh nên phát huy và điểm yếu cần cải tiến để phục vụ khách hàng ngày càng tốt hơn.
Trải nghiệm khách hàng không phải là một “xu hướng mới”, mà là một “nền tảng cũ” đang được làm mới bằng công nghệ, tư duy và lòng tận tâm.
ThS. David Tan Nguyen
Câu chuyện thành công
Giáo sư – Tiến sĩ Khoa học Lưu Duẩn: Tôi tìm sự khác biệt!

Tôi có dịp gặp Giáo sư – Tiến sĩ Khoa học Lưu Duẩn nhân dịp ông đứng ra thành lập Diễn đàn và Câu lạc bộ FosTIM, tập hợp những người cùng chuyên môn về Khoa học (Science) – Công nghệ (Technology) – Thông tin (Information) và Quản trị (Management) ngành Thực phẩm. Hơn 50 năm qua, ông được mọi người trong và ngoài nước nể trọng vì những nỗ lực không ngừng để đưa ngành Thực phẩm Việt Nam hội nhập với thế giới và để thế giới đến với Việt Nam qua Khoa học và Công nghệ Thực phẩm.
Năm 2018, Giáo sư Lưu Duẩn được Liên đoàn Khoa học và Công nghệ Thực phẩm quốc tế (IUFoST) vinh danh với giải thưởng “Thành tựu trọn đời” (Lifetime Achievement Award), ghi nhận những đóng góp của ông cho Khoa học, Công nghệ và Kỹ thuật Thực phẩm trên thế giới. Dù đã ở tuổi 87 nhưng trông ông còn khá năng động và minh mẫn. Những chia sẻ của ông luôn rõ ràng, mạch lạc và ít nhiều thể hiện chính kiến của mình.
Tôi thấy lời mời họp mặt Câu lạc bộ FoSTIM của ông đã nhận được sự hưởng ứng của nhiều người làm chuyên môn, có cả những người ở tỉnh xa cũng dành thời gian đến họp mặt. Ông thật là người có uy tín trong ngành…
Tôi là người hay kết nối và thích đi tìm sự khác biệt. Câu lạc bộ FoSTIM là một tập hợp những người cùng hợp tác phát huy, phát triển năng lực kinh nghiệm về đào tạo, nghiên cứu, ứng dụng, thông tin và quản trị hiệu quả trong lĩnh vực thực phẩm.
Câu lạc bộ này hoạt động phi lợi danh, không thi đua khen thưởng, không vì mục đích lợi nhuận, nhằm hỗ trợ và làm từ thiện, khuyến khích hỗ trợ các tài năng trẻ, khởi nghiệp và hoạt động doanh nghiệp. Ngoài ra, FoSTIM cũng sẽ tăng cường hội nhập quốc tế với các tổ chức khác có cùng mục đích.
Vai trò của tôi đối với Hiệp hội Khoa học và Công nghệ Thực phẩm Việt Nam cũng vậy, tôi cũng cố gắng kết nối ngành thực phẩm Việt Nam với thế giới. Tôi là Trưởng ban tổ chức nhiều hội nghị lớn trong ngành Công nghệ chế biến, bao gói thực phẩm và ngành Phụ gia thực phẩm. Tôi khởi xướng “Giáo sư tình nguyện”, đó là chương trình đưa các chuyên gia đầu ngành từ những nước phát triển đến hỗ trợ các trường đại học, cao đẳng ở nước ta… Tôi thích kết nối mọi người với nhau, cùng nhau làm điều có giá trị.
Còn về sự khác biệt, có lẽ vì ông chọn theo đuổi ngành thực phẩm, một ngành ít người chọn khi vào được trường Bách khoa Hà Nội thời trước?
Lúc nhỏ, tôi thích ngành Toán hoặc Kiến trúc. Đến khi vào Đại học Bách khoa Hà Nội, tôi có tham khảo ý kiến của thầy giáo chủ nhiệm, thì thầy khuyên: “Em nên vào ngành lương thực. Con người ai cũng cần lương thực cả. Nước ta lại là nước nông nghiệp, nên ngành này sẽ có tiềm năng”. Lúc ấy tôi đã nghe theo lời thầy.
Trong cuộc đời và sự nghiệp, tôi luôn cố gắng tìm kiếm sự khác biệt. Một trong số đó là tiếp cận môn học cảm quan – là việc đánh giá chất lượng thực phẩm bằng các giác quan của con người (bao gồm thị giác, vị giác, thính giác, khứu giác, xúc giác) thay vì dùng các công cụ lượng hóa… Từ những kiến thức học được, tôi đã là một trong những người đầu tiên giảng dạy về môn học Cảm quan và Lượng hóa chất lượng thực phẩm ở Việt Nam.
Ngoài ra, tôi đã vẽ cấu trúc 4 trụ trong ngành thực phẩm như sau:
(1) Khoa học sống: bao gồm những yếu tố về dinh dưỡng và an toàn liên quan đến sức khoẻ, thể lực.
(2) Công nghệ: trong đó công nghệ tạo ra chất lượng, chất lượng là chỉ tiêu của công nghệ.
(3) Văn hoá hay là thói quen ăn uống.
(4) Kinh tế được xem là nền tảng của thực phẩm.
Bốn yếu tố này gắn liền và tương hỗ với nhau, tạo thế “kiềng 4 chân” vững chắc trong lĩnh vực công nghệ thực phẩm…
Thực phẩm thì ai cũng biết là không thể thiếu trong đời sống con người. Vậy còn Công nghệ thực phẩm thì có vai trò thế nào trong chuỗi giá trị của thực phẩm, xin ông phân tích rõ hơn?
Đầu tiên chúng ta nói về chuỗi giá trị của thực phẩm là từ đồng ruộng đến bàn ăn, thì sản phẩm của nông nghiệp, từ nuôi trồng đến thu hoạch gọi là nông sản. Nông sản có 2 loại, là thực phẩm trực tiếp hoặc phải bảo quản chế biến để kéo dài thời gian sử dụng, nâng cao giá trị nông sản. Công nghệ bảo quản, chế biến để nâng cao chất lượng, đóng bao bì để thuận tiện cho sử dụng gọi chung là công nghệ thực phẩm.
Kết quả công nghệ đó tạo ra sản phẩm sử dụng dịch vụ, kinh doanh, chế biến món ăn. Tất cả chuỗi giá trị này đều cần quản trị sản xuất, quản trị kinh doanh, quản trị chất lượng…
Thực phẩm vô cùng quan trọng với đời sống con người. Vì ăn là nhu cầu không thể thiếu của một cá nhân. Mà chính sách lương thực cũng không thể thiếu đối với một quốc gia. Vì vậy mà ngành Công nghệ thực phẩm cũng rất quan trọng với xã hội, khi ngành này phát triển thì người dân được hưởng lợi rất nhiều. Ăn uống khoa học vừa ngon vừa tốt cho sức khỏe. Thí dụ như trà xanh – trái nhàu mà bạn đang uống cũng rất tốt cho sức khỏe đấy.
Có phải nhờ thói quen uống trà xanh mà trông ông trẻ trung và tư duy mạch lạc ở tuổi này?
Trà xanh đúng là tốt cho sức khỏe, vì trong trà xanh có các chất poly fenol chống oxy hoá, phòng ngừa bệnh ung thư… Tuy nhiên, không thể nói vì uống trà xanh mà trở nên minh mẫn, mạch lạc. Như vậy là ngộ nhận, tôi sợ nhất là sự ngộ nhận.
Để tư duy một cách mạch lạc thì cần có ba thứ, thứ nhất là tính mục đích, thứ hai là có phương pháp tiếp cận và thứ ba là thái độ. Chúng ta khi nói một điều gì đó là để an ủi, thuyết phục, ca ngợi hay phê phán… tất cả đều phải có mục đích, nếu không sẽ trở thành nói huyên thuyên, không đâu vào đâu.
Thứ hai, chúng ta dùng phương pháp tiếp cận nào để đạt mục đích đó. Dùng lý lẽ hay dùng hình ảnh để giải thích, chứng minh hay phản biện… Tôi thì thường phân tích các đối tượng, hiện tượng, vấn đề theo tính hệ thống. Và hệ thống là tập hợp các yếu tố có cùng tính chất và có liên quan, tác động qua lại với nhau.
Còn thái độ là cảm xúc, mức độ quan tâm, tính khách quan hay chủ quan… Với bất kỳ sự việc vấn đề nào, tôi cũng tư duy dựa trên ba yếu tố này, để điều mình nói đúng trọng tâm và thể hiện chính kiến của mình.
Với cách tư duy như vậy, ông có thể chia sẻ góc nhìn của mình về con người trong thời đại ngày nay, khi mà công nghệ và trí tuệ nhân tạo xâm lấn cuộc sống và người ta gọi là thời đại biến động, chóng mặt và khôn lường. Là một người đã đi qua nhiều thăng trầm của kinh tế, chính trị thế giới và của Việt Nam, chắc hẳn ông cũng có những suy nghĩ về cuộc sống con người hiện nay?
Câu hỏi này quá vĩ mô. Những thăng trầm kinh tế, chính trị thì hầu như ai cũng từng đi qua. Mỗi người có kinh nghiệm sống khác nhau, có phần giống và có phần không giống, do nhận thức từng người khác nhau. Con người là một cộng đồng không đồng nhất. Mỗi người một thái độ, mục tiêu riêng, không ai giống ai, tôi không nói thay người khác được. Đó là bạo biện. Tôi chỉ có thể nói về thái độ sống của tôi, về cuộc sống và tương lai của bản thân, gia đình mình, về những mục tiêu của đời mình thôi.
Vậy mục tiêu của đời ông là gì, và ông đã đạt được mục tiêu đó rồi chứ?
Tôi có nhiều mục tiêu khác nhau, trong đó có mục tiêu lớn là hạnh phúc. Hạnh phúc của mỗi người khác nhau, có người có tiền mới hạnh phúc, có người thì phải thành công… Còn tôi thì hạnh phúc là khi có việc để làm, có người để yêu thương và có điều để hy vọng. Con người chúng ta khác con vật ở chỗ chúng ta có trí tuệ để lao động. Thế nên hạnh phúc đầu tiên là được lao động chân chính, làm ra của cải đảm bảo cho cuộc sống của mình và gia đình, đóng góp cho cộng đồng và xã hội.
Thứ hai, tôi hạnh phúc khi được sống trong tình yêu thương của gia đình vợ con, được sự tôn trọng của học trò và đồng nghiệp, sự trân trọng của cộng đồng… Thứ ba là cuộc sống của tôi luôn có điều để hy vọng. Cuộc sống thật buồn tẻ nếu sống mà không có mơ ước, không có gì để hướng tới.
Bên cạnh đó thì tôi cũng có cả những sai lầm. Sai lầm lớn nhất của tôi là hay cả nể, có khi nhận những việc quá khả năng của mình mà không lường trước rủi ro, làm không hiệu quả hay không được kết quả như mong muốn. Ở tuổi này, tôi thường nghĩ về những điều rất đời thường, đó là hạn chế bệnh tham lam, tăng cường liên kết và vẫn thích sự khác biệt. Có thể nói, cả cuộc đời tôi, dù ở tuổi nào đi nữa thì điều ham thích vẫn là đi tìm sự khác biệt.
Còn sự nghiệp và những danh hiệu trong đời, như danh hiệu Cống hiến trọn đời được Liên đoàn Khoa học và Công nghệ Thực phẩm quốc tế ghi nhận chẳng hạn, tôi cho đó cũng là điều đáng tự hào đấy chứ?
Tôi là sinh viên khóa đầu tiên của Đại học Bách Khoa Hà Nội năm 1956. Với thế hệ chúng tôi thời đó, sinh viên Bách Khoa là một “thương hiệu” đáng tự hào. Trong thời gian đi học ở Cộng hoà Dân chủ Đức, tôi được học ở Đại học Humboldt (Berlin), một trường danh tiếng thế giới, cũng đáng tự hào. Khoảng thời gian ở Đức, từ năm 1975 – 1978, tôi học tiến sĩ Kỹ thuật.
Giai đoạn năm 1984 -1986, tôi học tiến sĩ Khoa học. Những năm tháng học ở nước ngoài khá gian khổ. Tôi khao khát học xong để trở về quê hương nơi có gia đình cha mẹ vợ con đang chờ. Với tôi, giá trị gia đình mới cho tôi hạnh phúc, chứ không phải chọn cuộc sống với thu nhập cao nơi đất khách quê người…
Mỗi danh hiệu có hoàn cảnh, lý do để được trao tặng, danh hiệu “Cống hiến trọn đời” cũng không ngoại lệ. Liên đoàn Khoa học và Công nghệ Thực phẩm quốc tế có một hội đồng khoa học. Tôi là một đại diện của Việt Nam trong hội đồng này. Sau quá trình hoạt động tích cực, họ sẽ trao bằng khen là “Cống hiến trọn đời”, nghe cũng khá “kêu” nhỉ? Đó cũng là một niềm vui và tôi thấy mình xứng đáng.
Ngoài làm khoa học, thì cả đời tôi gắn bó với sinh viên. Nhiều năm sau, học trò vẫn nhớ đến tôi không phải vì tôi cho họ điểm cao, mà vì sinh viên thấy rằng tư duy giải quyết vấn đề, tư duy hệ thống, phương pháp luận trong đào tạo nghiên cứu… của tôi hữu ích cho họ. Nhiều năm sau khi gặp lại, một em sinh viên nói rằng: “Thầy là ngọn đuốc cho cả đời em đi”. Vậy là đủ vui rồi, phải không?
Tôi cũng rất vui được nghe những chia sẻ của ông hôm nay. Chúc ông luôn vui khoẻ và tiếp tục thành công với hành trình kết nối của mình. Cảm ơn ông!
Nguồn: Nông thôn Việt
Câu chuyện thành công
Tổng Giám đốc Sheraton Saigon Grand Opera Hotel Julian Wong: ‘Nhiệm vụ bắt buộc của một lãnh đạo là theo đuổi phát triển bền vững’

Phóng viên: Thưa ông, hãy bắt đầu bằng sự kiện Sheraton Saigon Grand Opera Hotel vừa đạt chứng nhận Green Globe. Chứng nhận này vốn rất “hóc búa” với doanh nghiệp, kể cả ở phạm vi toàn cầu. Ông hãy chia sẻ một chút từ vị trí của một đơn vị hiếm hoi có được trải nghiệm này…
Ông Julian Wong: Green Globe là một tổ chức toàn cầu. Chứng chỉ Green Globe khá toàn diện vì nó không chỉ xét về yếu tố môi trường, kiến trúc, kỹ thuật, mà còn có bộ tiêu chí liên quan đến cách vận hành doanh nghiệp. Cụ thể là các vấn đề liên quan đến con người, cộng đồng, cách mà khách sạn kinh doanh và tạo tác động xã hội ở cộng đồng bản địa.
Hệ thống Marriott International ở Việt Nam có 23 khách sạn thì Sheraton Saigon Grand Opera Hotel là đơn vị đầu tiên đạt chứng nhận Green Globe. Ở nhóm các nước Việt Nam, Thái Lan, Campuchia, Myanmar thì Sheraton Saigon Grand Opera Hotel là đơn vị thứ 4. Đặc biệt, khi các đơn vị kiểm toán của tổ chức Green Globe đến làm việc thì số điểm mà Sheraton Saigon Grand Opera Hotel đạt được chứng chỉ này cũng rất cao. Đây là điều mà chúng tôi rất tự hào.
Con đường đến với Green Globe của Sheraton Saigon Grand Opera Hotel bắt đầu từ đâu? Hãy hồi tưởng một chút về những cột mốc mà đội ngũ của ông đã trải qua trước khi chạm tay vào chứng nhận này…
Sheraton Saigon Grand Opera Hotel chính thức thực hiện các tiêu chí theo yêu cầu của Green Globe từ tháng 11/2023. Trước đó, có một bước ngoặt quan trọng với hành trình phát triển bền vững của Sheraton Saigon Grand Opera Hotel là khi tập đoàn Marriott International triển khai chương trình về Phát triển bền vững áp dụng cho hơn 8.000 khách sạn trên toàn cầu, với mục tiêu là đến năm 2025, toàn bộ khách sạn trong hệ thống hướng đến tiêu chuẩn bền vững. Chương trình này được triển khai kèm bộ chỉ dẫn rất cụ thể để áp dụng ở từng đơn vị.
Tại sao tôi nói đây là sự kiện có tính bước ngoặt? Bởi Sheraton Saigon Grand Opera Hotel đã theo đuổi phát triển bền vững từ trước đó 20 năm, chúng tôi chú trọng hiệu suất của tài nguyên, giảm phát thải, tái chế những gì có thể. Nhưng giai đoạn đó, mọi thứ không được đo lường nên không xác định được hiệu quả cụ thể. Với bộ tiêu chí của tập đoàn Marriott International, chúng tôi dễ dàng xác định đầu việc, có cơ sở để thực hiện bài bản, và định lượng hiệu quả của từng việc làm. Giống như có được cẩm nang cho điều mà mình ấp ủ, Sheraton Saigon Grand Opera Hotel trở thành đơn vị tiên phong hành động theo bộ tiêu chí của tập đoàn. Đây là bước đệm quan trọng trước khi chúng tôi tham gia các tiêu chí của Green Globe.
Những đầu việc đó được xác định cụ thể thế nào và hiệu quả của từng việc đó được đo lường ra sao, chúng tôi rất tò mò, thưa ông?
Có thể kể về những thay đổi cụ thể ở từng lĩnh vực. Như ở phòng khách, chúng tôi thay bộ chăm sóc cơ thể vốn là những chai nhỏ, dùng một lần cho cá nhân, thành chai lớn và làm đầy khi khách sử dụng hết. Tất cả những vật dụng có nhựa như bàn chải, lược được chuyển sang chất liệu thân thiện với môi trường. Với đồ dùng bằng vải như mền, gối, ga giường, khăn, chúng tôi để lại thẻ giấy với thông điệp rằng “nếu khách có nhu cầu dùng lại thì chúng tôi sẽ giữ nguyên”. Khách được lựa chọn thay/giặt vật dụng mỗi ngày, hoặc hạn chế số lần giặt để giảm thải ra môi trường. Chúng tôi đang thử nghiệm thay chai nước nhựa bằng máy lọc nước đặt tại phòng khách ở 6 tầng lầu. Việc này khá tốn kém. Khi có được những phản ứng tích cực của khách hàng, chúng tôi sẽ tiếp tục áp dụng ở toàn khách sạn.
Các tiêu chí bền vững còn “chạm” đến các khu vực như nhà bếp, nhà hàng, thực đơn, phòng hội nghị, khu làm việc của nhân viên, và hành vi của từng nhân sự trong khách sạn… Ở khâu mua hàng, chúng tôi đồng hành với những nhà cung ứng có cùng mục tiêu bền vững, đồng thời ưu tiên sử dụng nguyên liệu địa phương. Ngoài ý nghĩa với chuỗi giá trị bản địa, việc này cũng hạn chế việc vận chuyển, từ đó hạn chế phát thải carbon. Ngoài ra, chúng tôi chỉ tiêu thụ thịt cá thương mại, không sử dụng thịt của những động vật hiếm hoặc những loại hải sản bị đánh bắt quá mức. Tất cả trứng được sử dụng cho hệ thống nhà hàng đều có nguồn gốc từ gà thả rông tại những trang trại uy tín… Đặc biệt, Sheraton Saigon Grand Opera Hotel đã làm việc với các đối tác để tái chế thực phẩm thừa. Tất cả thức ăn thừa đều được đo lường mỗi ngày trước khi đưa ra ngoài, tiếp tục được tái chế làm thức ăn cho động vật hoặc làm phân bón.
Về hạ tầng kỹ thuật, suốt 20 năm hoạt động ở TP.HCM, Sheraton Saigon Grand Opera Hotel luôn chủ trương tiết kiệm nhiên liệu. Với bộ cẩm nang phát triển bền vững, chúng tôi thực hiện sâu sát hơn, đảm bảo chỉ số đo lường của mình là đáp ứng được tiêu chuẩn quốc tế. Hiện nay, với 120 tấm quang năng trên mái tòa nhà Main Tower và 56 tấm trên mái tòa nhà Grand Tower hấp thụ năng lượng mặt trời, khách sạn tiết kiệm được đến 65% nhiên liệu cho toàn bộ hệ thống nước nóng.
Ngoài ra, chúng tôi lắp đặt hệ thống hai máy Heat Pump (Máy bơm nhiệt) & Cooling Tower (Tháp giải thiệt) – đây là một bộ đôi tuần hoàn, đưa nhiệt lượng từ thiết bị có phát nhiệt đến thiết bị cần nhiệt lượng trong khách sạn. Điều này giúp giảm việc tiêu thụ dầu và tái sử dụng nhiệt lạnh phả ra để sử dụng cho các khu vực khác tại khách sạn. Việc triển khai máy móc tối ưu nhiên liệu đụng chạm rất nhiều đến hệ thống điện nước, đường ống, máy bơm bên trong khách sạn nên rất tốn kém. Với hệ thống khử cặn trên các đường ống, Sheraton Saigon Grand Opera Hotel đã giảm 10% mức tiêu thụ nước của tháp giải nhiệt thông qua việc giảm sử dụng lượng hóa chất và tổng lượng nước dùng để vệ sinh. Bên cạnh đó, nước ngưng tụ từ kho lạnh cho tháp giải nhiệt giúp giảm 5% tổng lượng nước tiêu thụ.
Ở các lĩnh vực khác, các hoạt động phát triển bền vững gần như là câu chuyện nội bộ của từng đơn vị. Nhưng với một khách sạn, mọi chi tiết xanh tác động trực tiếp đến trải nghiệm của khách hàng. Họ tham gia, phản hồi, quyết định phần lớn hiệu quả của từng thay đổi, trong khi phần đông chưa sẵn sàng cho những thay đổi có tính “tiết kiệm” tại nơi họ chọn để nghỉ ngơi, hưởng thụ… Tôi có thể hình dung hành trình xanh của Sheraton Saigon Grand Opera Hotel phải “chậm hơn” rất nhiều vì tập thể mà ông đảm đương còn bao gồm cả cộng đồng khách hàng – những người mà Sheraton Saigon Grand Opera Hotel phải phục vụ nhiều hơn là triển khai một nguyên tắc mới…
Vậy, ông và Sheraton Saigon Grand Opera Hotel đã làm chủ hành trình bền vững của mình thế nào?
Cảm ơn bạn vì câu hỏi rất hay này. Thực tế là chúng tôi cũng đối mặt với sự đa dạng về nhu cầu và quan điểm của khách hàng. Phần mình, chúng tôi cũng nghiên cứu một chương trình thay đổi để cân bằng giữa mục đích bền vững và khả năng thích nghi cũng như trải nghiệm của khách.
Ví dụ, ở phòng hội nghị, chúng tôi bỏ toàn bộ chai nước nhựa dùng một lần và thay bằng bình nước lớn. Chúng tôi tăng trải nghiệm của khách bằng việc chuẩn bị một bình nước detox để khách hàng có thể lựa chọn. Thời gian đầu, điều này vấp phải những phản hồi không tốt của khách, họ vẫn muốn được dùng nước trong một chai nhựa riêng mà họ tự khui. Sheraton Saigon Grand Opera Hotel đã phải làm việc trước với từng đơn vị thuê phòng hội nghị để thống nhất về các chi tiết này, nếu khách đồng ý, chúng tôi mới triển khai. Và tin mừng là từ năm 2023, khách hàng đồng tình với những thay đổi này ngày một nhiều.
Chúng tôi vấp phải phản đối nhiều hơn từ khách lưu trú, khi họ không còn được thấy những bộ chăm sóc cá nhân dùng một lần, hay những vật dụng có vẻ “bền bỉ” làm từ nhựa. Nhưng với vấn đề này thì Sheraton Saigon Grand Opera Hotel rất kiên định. Chúng tôi giúp khách hàng hình dung về hàng trăm ngàn chai nhựa mà khách sạn thải ra hàng năm nếu làm theo cách cũ để họ đồng cảm với nỗ lực thay đổi của khách sạn. Thông thường, nhóm khách cá nhân đi nghỉ dưỡng bao gồm nhiều thế hệ trong một gia đình. Và thế hệ trẻ có nhận thức rất mạnh mẽ về phát triển bền vững. Họ hành xử theo nhận thức rằng “Tôi có vai trò rất lớn trong việc bảo vệ trái đất và tài nguyên”. Họ cũng góp phần tác động đến các thế hệ lớn hơn.
Chúng tôi cũng xác định là sẽ mất rất nhiều thời gian để thay đổi nhận thức của nhiều thế hệ. Nhưng đó là điều mà ta buộc phải thực hiện một cách bền bỉ, bởi phát triển bền vững phải là việc của tất cả mọi người, ai cũng phải làm thì cả thế giới mới có cơ hội nhìn thấy những chuyển biến tích cực.
Lý tưởng chung của sự phát triển bền vững thì đã rõ, nhất là khi các chiến dịch giảm phát thải, các cam kết xanh ngày càng phổ biến ở từng địa phương, đơn vị. Nhưng tôi muốn nghe ông chia sẻ về lý tưởng của riêng ông. Ở góc độ cá nhân, ông có những cảm nhận hay thôi thúc riêng tư nào để bám giữ mục tiêu bền vững một cách kiên trì và nhất quán đến thế?
Tôi thuộc thế hệ cũ, thế hệ 6X (cười). Tôi gia nhập ngành khách sạn trong thời kỳ sơ khai của nó ở châu Á, từng sống qua nhiều đất nước, làm việc cho nhiều đơn vị. Trải nghiệm đó khiến tôi chứng kiến sự thay đổi qua nhiều năm ở từng vùng đất. Thảm họa ngày càng nhiều hơn. Mùa đông lạnh hơn. Mùa hè nóng hơn. Ngày xưa, chu kỳ tăng nhiệt độ là khoảng 5 – 8 năm/lần. Giờ nhiệt độ tăng mỗi năm. Hạn hán thì nước nào cũng có. Lũ lụt là chuyện thường kỳ. Ngày xưa, chỉ cần vào công viên là thấy một hệ sinh thái với rất nhiều động vật. Nhưng bây giờ, động vật ít đi.
Chỉ cần nghĩ đến những đổi thay đó, tôi lại thảng thốt không biết rồi vài năm nữa thôi, con người sẽ sống như thế nào. Các bạn trẻ sẽ lớn lên ra sao. Cụ thể là con gái tôi, có những điều kỳ diệu về thiên nhiên mà bây giờ tôi chỉ có thể kể, chứ không thể cho con chứng kiến. Nếu chứng kiến những mất mát lớn đến vậy theo chiều hướng tăng dần, có lẽ bạn cũng giống tôi, cảm thấy thay đổi là điều bắt buộc.
Với vai trò xã hội, ở tất cả những vị trí công việc tôi từng kinh qua, tôi luôn đảm bảo đơn vị mình vận hành phải theo đuổi phát triển bền vững. Theo tôi, đó là nhiệm vụ bắt buộc của một lãnh đạo. Phát triển bền vững không phải là một cuộc thi, hay một thách đố để mà ở đó chúng ta chạy đua xem ai đoạt giải nhất. Phát triển bền vững cũng không phải để doanh nghiệp có một báo cáo tài chính thật đẹp. Mà khi các bạn đã là một tổ chức, doanh nghiệp, hoặc khi bạn đã ở vị trí lãnh đạo một tập thể, thì bạn phải có trách nhiệm với thế hệ tiếp nối. Làm sao để con cháu chúng ta vẫn có một môi trường lành mạnh để sống, có không khí trong lành để hít thở, có một hệ sinh thái đa dạng để bầu bạn. Những việc này rất căn bản nhưng mất mát đã hiện hữu và ngày một nhiều, ta không thể thờ ơ hay trì hoãn được.
Có một yếu tố rất quan trọng trong hành trình này là sự chi tiết, cụ thể, và tính lượng hóa của mọi hành động. Nếu đã chủ trương phát triển bền vững, cần hành động một cách cụ thể và có công cụ đo lường. Bởi chúng ta rất dễ rơi vào cái bẫy “yêu bằng lời nói”, chỉ nói chứ không hành động.
Dường như, trải nghiệm cao cấp đang bị hạn chế (hoặc thay đổi nội hàm) trong xu hướng phát triển bền vững? Ví dụ trước đây, khách hàng chọn khách sạn 5 sao vì những trải nghiệm riêng tư, sang trọng và có thể là xa hoa. Nhưng khi nhận thức bền vững ở khách hàng đã chín muồi, các nhu cầu trên cũng được tiết giảm. Hãy hình dung viễn cảnh lý tưởng của phát triển bền vững trên toàn cầu, khi mà mọi khách hàng, mọi nhà cung cấp dịch vụ đều đã thấm nhuần và hành động theo tôn chỉ bền vững. Khi đó, nhu cầu giữa từng phân khúc khách hàng sẽ không còn quá chênh lệch. Khả năng phục vụ của khách sạn hạng sang cũng sẽ không còn quá chênh lệch so với các khách sạn thông thường. Theo ông, trong bối cảnh đó thì giá trị cốt lõi của khách sạn 5 sao sẽ là gì? Sự cao cấp, sang trọng mà khách sạn 5 sao mang đến cho khách hàng sẽ dựa trên yếu tố nào?
Theo tôi, tất cả khách sạn ở mọi phân khúc đều cần thực thi các giải pháp bền vững. Hiện tập đoàn Marriott International đang chủ trương thực hiện các sáng kiến bền vững, phát động kế hoạch hành động về khí hậu và đề ra hệ thống đo lường các tiêu chuẩn bền vững cho toàn bộ danh mục 31 thương hiệu trong hệ thống Marriott Bonvoy, từ các thương hiệu chọn lọc đến phân khúc cao cấp 5 sao và những thương hiệu sang trọng bậc nhất như JW Marriott, Ritz Carlton, St. Regis…. Mọi người đều nhận thức rõ sự cần thiết của việc bảo vệ trái đất, giảm dấu chân carbon và tăng cường sử dụng nguồn năng lượng tái tạo. Chính vì thế, theo quan điểm cá nhân của tôi, việc thực thi các giải pháp phát triển bền vững tại các khách sạn hạng sang không hề ảnh hưởng đến trải nghiệm khách hàng ở mọi trường hợp. Chúng tôi nhận thấy có rất nhiều công ty, đặc biệt là các công ty đa quốc gia đang triển khai các giải pháp bền vững trong chuỗi cung ứng cũng như thực thi hoạt động vận hành hàng ngày của doanh nghiệp. Chúng ta có thể thấy rằng mức độ nhận thức về phát triển bền vững của cộng đồng đang rất cao.
Ông đã sống và làm việc qua nhiều quốc gia, theo ông thấy, văn hoá và bối cảnh xã hội của Việt Nam có khiến người Việt thuận lợi hay khó khăn hơn trong việc thực hiện các tiêu chuẩn bền vững không?
Theo quan sát của tôi, người Việt Nam cũng đang nhận thức rất rõ sự cần thiết trong việc thực thi các giải pháp bền vững. Điều này có thể nhận thấy rõ khi nhiều hộ gia đình đã lắp đặt những tấm quang năng, xây dựng các cánh đồng điện gió và sự tham gia của doanh nghiệp bản địa vào mảng xe điện… Cá nhân tôi nghĩ rằng, các thay đổi nêu trên đều xuất phát từ tư duy. Mọi tác động từ môi trường sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến thế hệ tiếp nối của chúng ta. Càng nhiều người nhận ra rằng con cái của họ sau này sẽ không được sống trong thế giới mà họ đang sinh sống, thì ý thức về phát triển bền vững sẽ trở nên phổ biến và cấp thiết.
Những năm gần đây, Chính phủ Việt Nam tham gia rất nhiều cam kết quốc tế về phát triển bền vững. Đồng thời, Chính phủ cũng có nhiều động thái để thúc đẩy phát triển bền vững tại các doanh nghiệp, địa phương. Điều này có tác động gì đến hành trình của Sheraton Saigon Grand Opera Hotel không?
Việc thực thi phương án phát triển bền vững trong doanh nghiệp hay ý thức và hành động của cá nhân là tập hợp nhiều nỗ lực khác nhau. Những điều mà Chính phủ đang triển khai để hướng đến mục tiêu phát triển bền vững thật sự rất đáng trân trọng. Tuy nhiên, quan trọng hơn vẫn là làm sao để tất cả chúng ta đều lĩnh hội, thực thi, đặt mục tiêu, đo lường và mở rộng lĩnh vực áp dụng quản lý bền vững. Bộ tiêu chí và hệ thống đo lường càng cụ thể, cộng đồng càng dễ tham gia, dù ở cấp độ tập thể, doanh nghiệp, hay cá nhân. Tóm lại, chúng ta cần sự đóng góp của tất cả mọi người trên mọi ngành và lĩnh vực để đạt được mục tiêu này, vậy nên hãy tư duy theo hướng làm sao để ai cũng biết cách thực hiện và đo lường được hiệu quả của từng việc làm. Bản thân tôi cũng không ngại chia sẻ những kinh nghiệm của mình để giúp cộng đồng và những doanh nghiệp khác thực hiện mục tiêu này.
Cảm ơn ông rất nhiều về những chia sẻ tâm huyết này!


GS. Nguyễn Mại: Phải có chính sách để FDI hợp tác với doanh nghiệp Việt thay vì để họ cạnh tranh

Những chính sách nổi bật liên quan đến kinh tế có hiệu lực từ tháng 4/2025

Thị trường carbon Việt Nam sẽ giao dịch 2 loại hàng hóa chính

Được quan tâm
-
Thị trường3 tháng ago
Sau cơn ‘sốt’ kéo dài 2 năm, thị trường chung cư Hà Nội đang ở giai đoạn ‘hạ nhiệt’ tạm thời
-
Vì cộng đồng3 tháng ago
Ấm lòng mì gõ, bánh mì chảo 0đ giữa trung tâm TP.HCM
-
Nhìn ra Thế giới3 tháng ago
Mỹ là nơi sinh sống của 30% số tỷ phú toàn cầu
-
Nhìn ra Thế giới3 tháng ago
Những nền kinh tế áp thuế thu nhập cá nhân cao nhất thế giới
-
Chuyện làm ăn3 tháng ago
Thế giới đã phẳng, không còn cách biệt với trẻ em nông thôn
-
Vì cộng đồng3 tháng ago
Hát để sẻ chia với bệnh nhi nghèo
-
Chuyện làm ăn3 tháng ago
Long Châu, Pharmacity và những cái tên nào đang chia phần ‘miếng bánh’ tỷ đô ngành bán lẻ dược phẩm?
-
Câu chuyện thành công3 tháng ago
‘Thời trẻ tôi từng nghĩ có nhiều tiền là hạnh phúc…’